Tiệm hớt tóc của thầy hiệu trưởng không bảng hiệu, chỉ với 1 chiếc ghế, kéo, tông đơ và miễn phí.
Phải mất hơn 3 giờ đồng hồ chạy xe máy từ trọng điểm TP.HCM, qua hai lần phà và đò, chúng tôi mới đến được Trường Tiểu học Thạnh An, nằm trên xã đảo Thạnh An của huyện Cần Giờ.
“Thầy hiệu trưởng số 2, không ai số 1”
Ấn tượng trước tiên của chúng tôi là học trò (HS) ở đây cực kỳ ngoan và lễ phép. Cứ thấy người lạ tới trường, những em đều vòng tay chào thầy, chào cô.
Khi hỏi phòng thầy hiệu trưởng, những em thi nhau chỉ. Có em líu lo: “Thầy hiệu trưởng là số 2, ko ai là số 1”. Bạn khác biện hộ lại: “Thầy hiệu trưởng là số 2, không ai là Chủ nhật mới đúng chứ!”.

Đối với HS ở đây, phòng thầy hiệu trưởng là nơi quen thuộc mà các em với thể xịt bất cứ lúc nào. Đặc biệt, những em còn được thầy tự tay cắt và tạo kiểu tóc sau mỗi giờ học.
Hạnh phúc nhất của tôi là sáng vật dụng Hai, khi được cô tổng đảm nhận giới thiệu thầy hiệu trưởng phát biểu, những em HS hô vang thầy hiệu trưởng và vỗ tay rào rào.
Thầy LÊ HỮU BÌNH, Hiệu trưởng Trường Tiểu học Thạnh An
Tiệm hớt tóc của thầy vô cùng đặc biệt, ko phòng ốc, ko bảng hiệu, chỉ mang một loại ghế, kéo và tông đơ, tiện thể ở đâu thì hớt ở đó.
Khi nghe cô giáo (GV) thông tin chiều nay thầy hiệu trưởng sẽ cắt tóc, Hồ Minh Đức, HS lớp 5/7, nhanh tay đăng ký. Đức san sớt bố mẹ đi khiến cho cả ngày cần ít sở hữu điều kiện sử dụng rộng rãi chuyện quần áo, tóc tai của em.
“Được thầy cắt tóc, em vô cùng vui. Thầy cắt vô cùng đẹp lại ko cần tốn tiền” – Minh Đức vừa kể vừa chạy đến những bạn để khoe mái tóc mới của mình.
Ngồi chờ tới lượt mình, Đỗ Phước Duy, HS lớp 5/2, san sớt chuyện thầy hiệu trưởng cắt tóc cho HS là điều em chưa bao giờ nghĩ tới. “Em rất háo hức và cảm thấy vinh diệu khi được thầy cắt tóc” – Phước Duy đề cập thêm.
Mến tình người dân, HS xã đảo
Thầy Lê Hữu Bình sinh ra ở 1 vùng quê nghèo của thức giấc Nghệ An. Sau lúc tốt nghiệp Trường CĐ Sư phạm Nghệ An, mang niềm nhiệt huyết của tuổi xanh và say mê với nghề giáo, thầy mua đến xã đảo Thạnh An để thực hành ước mơ của mình.
Xã đảo Thạnh An là địa bàn khó khăn nhất của TP.HCM. Mỗi ngày, thầy Bình dậy lúc 5 giờ 30 để đến điểm bắt đò và đón đò về nhà vào lúc 5 giờ chiều. Thời gian đi đò từ trọng điểm huyện Cần Giờ tới xã đảo mất gần 1 giờ đồng hồ. Đến mùa gió chướng (những tháng cận tết), việc đi đò nặng nhọc hơn vì sóng đánh vô cùng mạnh. Đến nay đã hơn 17 năm, thầy Bình gắn bó và dành tâm huyết để phát triển trường, chăm lo cho HS.
“Tôi mua đến Thạnh An ban sơ vì muốn mang 1 công tác đúng với ngành học của mình. Nhưng gắn bó có mảnh đất này cho tới hôm nay là vì loại tình sở hữu người dân xã đảo, vì tình thương đối có HS” – thầy Bình nói.
Gần cuối năm 2021-2022, dịch COVID-19 được kiểm soát, HS đi học trực tiếp trở lại. Nhận thấy tóc các em nam quá dài nên ban giám hiệu thường đề cập nhở trong các giờ chào cờ đầu tuần. Tuy nhiên, dù thầy cô nói hoài nhưng ko em nào chịu cắt.
“Từ thực tiễn trên, tôi đã giao cho GV chủ nhiệm tậu hiểu về tình cảnh của các em. Qua đó, tôi được biết đa dạng em cần ở mang ông bà do tía má đi làm cho xa. Có em, cha mẹ đã ly hôn nên chỉ ở với cha hoặc mẹ. Chính vì thế, những em ít được quan tâm. Thương học trò, hơn nữa hồi còn là sinh viên tôi với học được bí quyết cắt tóc từ bạn học bắt buộc quyết định mở “tiệm” cắt tóc” – thầy Bình tâm sự.
Tuy nhiên, thời kì đầu dù nhờ GV chủ nhiệm thông tin đến từng HS nhưng mang vô cùng ít các em tới cắt, 1 phần vì ngại, phần khác sợ tốn tiền. Chỉ đến khi thấy bạn được thầy cắt tóc vừa đẹp lại miễn phí, HS chọn đến ngày một nhiều.
“Khi đó tôi thường cắt tóc vào cuối giờ chiều. Có ngày, gần 10 em tới nhờ cắt. Về sau, số lượng ít dần bắt buộc tôi sắm lựa 1 ngày nhất thiết trong tháng để cắt cho những em. Sau khi hớt tóc, rộng rãi phụ huynh gọi điện thoại cho tôi cảm ơn. Tôi rất vui” – thầy Bình nói thêm.
Kêu gọi học bổng khích lệ học trò
Để phụ huynh không phải lo âu khi con tới trường, thầy Bình còn đi lại mạnh thường quân tương trợ quần áo, sách vở và xe đạp cho các em. Đặc biệt, mỗi năm thầy còn kêu gọi hơn 100 suất học bổng để khích lệ học trò.
“Mỗi khi thấy HS có ý định nghỉ học, tôi đều nhờ GV sắm hiểu và đến nhà động viên. Nếu gia đình vướng ở đâu, trường sẽ tậu phương pháp hỗ trợ ở đó. Vì thế, nhiều năm qua ko sở hữu em nào bỏ học giữa chừng” – thầy Bình cười nói.
Thầy Bình tâm sự, 17 năm gắn bó buộc phải xem xã đảo như là quê hương vật dụng hai của mình. Người dân nơi đây siêu tình cảm, hiếu khách, HS chăm ngoan, lễ phép.
Về trường công tác được sắp bốn năm, thầy giáo Nguyễn Hoài Kim Ngân chia sẻ ấn tượng sự tận tình của thầy hiệu trưởng đối với HS và GV . Thầy ưa chuộng tới từng hoàn cảnh của học sinh, GV để có giải pháp giúp đỡ.
“Tôi thấy hạnh phúc khi được dạy ở ngôi trường này. Ở đây, tôi được đồng nghiệp hỗ trợ, được ban giám hiệu ưa chuộng trong chuyên môn lẫn cuộc sống đời thường, được HS tin yêu. Đây giống như là ngôi nhà trang bị hai của tôi” – cô Ngân đề cập thêm.
Mong với thêm chính sách hỗ trợ cho GV xã đảo
Tôi hy vọng sẽ với thêm chính sách tương trợ cho GV, đặc thù hàng ngũ công việc tại xã đảo để đa số người chuyên tâm giảng dạy. GV về công việc tại đây phải chịu đa dạng thiệt thòi, đặc trưng ko sở hữu thời gian chăm lo cho gia đình, di chuyển vất vả do bắt buộc qua đò. Tuy nhiên, so có các nơi khác, chế độ ở đây cũng ko hơn đất ngay lập tức bao nhiêu.
Tôi cũng mong rằng trình độ dân trí nơi xã đảo sẽ ngày càng phát triển, người dân sử dụng rộng rãi đến giáo dục, đầu tư việc học cho con phổ biến hơn.
Thầy LÊ HỮU BÌNH,Hiệu trưởng Trường Tiểu học Thạnh An