Những năm qua, bằng tình thương và trách nhiệm, các thầy, cô vùng biên giới Vĩnh Hưng, Long An đã cần mẫn mang chữ tới cho trẻ em nghèo ở xóm Việt kiều.

Từ lớp học đó, hàng trăm đứa trẻ đã biết đọc, viết và thắp sáng lên những ước mơ cuộc sống tốt đẹp hơn.

Những năm gần đây, các hộ gia đình người Việt di cư về sinh sống trên địa bàn tỉnh Long An ngày càng nhiều. Tại xóm Việt Kiều tại khu dân cư ấp 2, xã Vĩnh Bình, huyện Vĩnh Hưng, Long An hiện có trên 100 hộ dân từ Campuchia trở về quê hương, với gần 500 nhân khẩu.

Họ trở về quê hương không giấy tờ tùy thân, sống tạm bợ dọc tuyến biên giới trong cái nghèo, cái khó. Bên cạnh đó việc con em đi học gặp rất nhiều khó khăn, có 140 em từ 6 đến 14 tuổi trong độ tuổi đến trường nhưng không có sổ hộ khẩu, giấy khai sinh để đi học ở các trường chính quy.

Để giúp các em xóa mù chữ địa phương đã trưng dụng Trụ sở văn hóa ấp 2 tại khu dân cư vào buổi tối để dạy cho các em biết đọc, biết viết. Các giáo viên Trường Tiểu học và Trung học cơ sở Vĩnh Bình thay phiên nhau đến lớp giảng dạy.

image 123

Hiện tại, lớp học tình thương của xã Vĩnh Bình có 2 lớp với 36 học sinh lớp 1 và lớp 2. Đây là mái nhà chung mang con chữ, trao tình thương đến với những đứa trẻ trở về từ bên kia biên giới.

Cô Lý Thị Ngọc Tuyền, giáo viên trường tiểu học và trung học cơ sở Vĩnh Bình, huyện Vĩnh Hưng cho biết: “Ở đây tất cả các giáo viên đến dạy đều rất nhiệt tình, cả ngày đã đi dạy ở trường nhưng mà vì cái tình thương đối với các em, tất cả mong đem con chữ để hy vọng các em có cuộc sống tốt hơn. Gia đình các em là Việt kiều Campuchia trở về điều kiện kinh tế quá khó khăn”.

Theo cô Tuyền cái khó nhất chính là cách để truyền đạt kiến thức cho các em. Bởi trong cùng một lớp, trình độ của các em không đồng đều nên việc giảng dạy rất khó. “Có em tiếp thu bài rất chậm, phải học đi học lại nhiều lần, mình chỉ dẫn tận tình, các em mới viết được những con chữ đầu tiên. Chúng tôi mong các em biết đọc, biết viết, biết tính toán,..”- cô Tuyền chia sẻ thêm.

Trong khi cha mẹ phải đi làm thuê để kiếm sống thì các em phụ giúp gia đình bằng nhiều nghề như bán vé số, lượm ve chai… Vì thế, nhiều em đã lớn tuổi nhưng vẫn chưa hề biết đến mặt chữ cho đến khi có lớp học này mở ra.

image 124

Những học sinh của lớp học đặc biệt này nước da đen nhẻm, tay chân cáu bẩn nhưng đôi mắt sáng ngời khi được cô giáo cầm tay nắn nót từng con chữ, nhiều em đã lớn tuổi nhưng mới vào lớp 1 tập viết nét chữ “lên thác xuống ghềnh” trên trang giấy trắng tuy nhiên các em rất ham học và đầy cố gắng.

Em Nguyễn Thị Kim Ánh, một học sinh trong lớp chia sẻ: “Mỗi ngày em đi bán vé số đem tiền về cho mẹ, đến tối mới vô đây học. Ở đây có nhiều bạn, các thầy cô dạy em biết đọc, biết viết, biết lễ phép nên em rất vui”.

image 125

Để giúp mang lại con chữ cho những đứa trẻ ở đây, trong 2 năm qua ngành Giáo dục huyện cùng chính quyền địa phương và Đồn Biên phòng Tuyên Bình (xã Vĩnh Bình) đã mở hàng chục lớp học tình thương như thế này. Từ đó dạy chữ cho khoảng 60 em từ lớp 1 đến lớp 5, đã có khoảng 30 em đã thoát được mù chữ.

Ông Lưu Phước Quang, Hiệu trưởng trường tiểu học và trung học cơ sở Vĩnh Bình cho biết: “Khi mở lớp học này, chúng tôi phải vận động tất cả các nguồn lực của cộng đồng để hỗ trợ cho các em có được sách, vở, giấy bút… Đây là một trong những động lực giúp các em điều kiện học tập được tốt hơn, nâng cao dân trí và đồng thời cũng góp phần ổn định cuộc sống của gia đình. Chỉ có được đi học thì các em mới có thể thay đổi cuộc sống của bản thân và gia đình mình trong tương lai”.

Nhu cầu học chữ từ trẻ em đến người lớn ở xóm Việt Kiều là rất nhiều nhưng địa phương thì đang thiếu nơi dạy, sách, vở và bút. Ban ngày các em phải bươn chải đủ việc để phụ giúp gia đình, đến 6 giờ tối thì vào lớp học.

Hiện tại, địa phương đã vận động được mạnh thường quân cho tiền xây dựng thêm chỗ dạy cho các em trên phần đất công của trụ sở ấp nhưng chưa thể giải quyết hết nhu cầu học chữ của người dân Việt kiều.